• 2024年04月29日, 週一

    Biết Ơn Tình Thương Của Sư Phụ Và Những Mẩu Chuyện Về Loài Vật Tại Tây Hồ, Formosa

    Do đồng tu Tiểu Ninh (Xiao Ning) từ Đào Viên, Formosa kể lại (nguyên văn tiếng Trung Hoa)

    Vài tháng trước, tôi nhận được điện thoại gọi thông báo rằng tôi có thể quay trở lại Tây Hồ làm thường trú lần nữa. Lòng tôi tràn ngập sự biết ơn sâu sắc đối với lòng từ bi và tình thương của Sư Phụ. Trước khi nhận được điện thoại, tôi đã trải qua cuộc phẫu thuật lồng ngực mà dù sau 2 tháng vẫn chưa bình phục. Thật ra, bệnh của tôi còn trở nên trầm trọng hơn. Nhiều khi quá đau đớn đến nỗi tôi không còn muốn ở trong thân thể này nữa. May mắn thay, vào những lúc đó, hóa thân của Sư Phụ xuất hiện, nắm tay tôi thật chặt, an ủi, khuyến khích không được bỏ cuộc vì chưa đến lúc ra đi và tôi cần phải cố gắng chịu đựng.

    Phong cảnh núi non hữu tình, nước trong sạch và không khí trong lành tại Tây Hồ đã làm tôi cảm thấy mình được thiên nhiên chữa lành. Một đêm, tôi cứ nghe thấy tiếng “xì… xì ….” trong hang động của mình. Sau một lúc lâu, tôi nói, “Ồn ào quá, làm sao có thể ngủ được?” Ngay lập tức, âm thanh dừng lại và trở nên yên tĩnh. Buổi sáng, khi tôi bước ra cửa, từ khóe mắt của mình, tôi nhìn thấy một con rắn lớn hơn cánh tay của tôi đang nằm trên tường bên ngoài cửa. Tôi nói với con rắn: “Ta đi xuống làm việc. Đừng làm những con chim bên trong sợ hãi nhé.” Khi biết có cơn bão lớn sẽ đổ bộ vào buổi tối, tôi nói với con rắn: “Sắp có một cơn bão, vậy đừng đi đâu nhé. Không an toàn đâu.” Vì thế, con rắn vẫn nằm im lặng trên tường bên ngoài hang động của tôi suốt ba ngày. Sau khi cơn bão đi qua, tôi nói với con rắn, “Ồ, bạn cũng cần phải sưởi nắng một chút chứ.” Sau đó, con rắn ngẩng đầu lên và bắt đầu rời đi.

    Lần khác, tôi thấy một con bướm bị gãy hai cánh nằm giữa đường. Tôi dùng một chiếc lá nhặt con bướm đặt lên bờ tường chắn lở, để nó sẽ không bị thương thêm nữa. Khi vừa đi khỏi, tôi ngạc nhiên khi thấy con bướm bay một khoảng xa và hạ cánh ngay trên bàn tay tôi. Tôi rất xúc động. Tôi cảm thấy những động vật nhỏ tại Tây Hồ, như sóc và chim sẻ xám, (Tên khoa học: dendrocittaformosae) rất gần gũi với con người và rất dễ thương. Thật là một kinh nghiệm cảm động.

    Ở Tây Hồ, tôi cảm nhận được sự hiện hữu của lực lượng tình thương và gia trì lớn lao. Tôi thực sự biết ơn Sư Phụ đã cho tôi ở thiên đường tại thế này để tận hưởng tình thương của Thượng Đế và hồi phục sức khỏe của mình.