• 2024年03月28日, 週四

    Cựu Chỉ huy Quân đội Hoa Kỳ Bob Dean Xác nhận Giao tiếp với Người Ngoại Tinh

    “Chúng ta đã từng lên Mặt trăng. Đã từng tới Hỏa Tinh. Thật ra một số chúng ta cũng đã từng tới các hệ thống tinh tú khác, bởi vì 40 năm trước, chúng ta không chỉ đã phát triển điểm năng lượng số không, mà còn phát triển phản-trọng lực, và chúng ta cũng phát triển khả năng bay nhanh hơn vận tốc ánh sáng nữa.”
    Robert Orel Dean (Cựu Thượng Sĩ Chỉ huy quân đội Hoa Kỳ, Chuyên gia Đĩa Bay, Hoa Kỳ)

    Một trong những thú vui đơn giản trong đời sống là quan sát bầu trời trong đêm sáng sao để thấy những vì tinh tú tuyệt đẹp – một số sáng hơn, một số mờ hơn, một số gần hơn, một số xa hơn. Sau khi chiêm ngưỡng bầu trời và một dãy vô tận những tiềm năng mặt trời này, ai có thể tin rằng Trái đất chúng ta là hành tinh duy nhất có sự sống thông minh?

    Đa số chúng ta chưa bao giờ gặp bất cứ ai từ các thế giới khác hoặc thấy đĩa bay (UFO) nên khó tin rằng có những chúng sinh như loài người sống trên các hành tinh khác. Tuy nhiên, có một số người may mắn đã thật sự giao tiếp với chúng sinh từ những hành tinh khác. Một trong những người đó là chuyên gia đĩa bay (UFO), ông Robert Orel Dean ở tiểu bang Arizona, Hoa Kỳ, cũng được gọi là Bob Dean. Ông Dean, người đã được huấn luyện là phân tích gia tình báo, và trở thành thượng sĩ chỉ huy khi ông phục vụ trong quân đội Hoa Kỳ, đã hoàn tất các nghiên cứu sâu rộng trong các lĩnh vực khảo cổ, thần học, tâm lý và triết học, và có bằng thạc sĩ về quản lý khẩn cấp. Ông cũng lãnh đạo một chi hội địa phương của Mạng Lưới Thân Hữu về Đĩa Bay UFO cũng như từng là hội viên của Trung tâm Nghiên cứu Đĩa bay UFO và cũng là thành viên Ủy Ban Hội Phi Hành gia Cổ xưa. Ông Dean cũng được vinh danh với ba giải thưởng thành quả suốt đời cho những đóng góp của ông trong lĩnh vực Đĩa bay UFO.

    Trong một buổi phỏng vấn với Đài Truyền Hình Vô Thượng Sư, ông Bob Dean chia sẻ kiến thức và kinh nghiệm của ông về những chúng sinh từ các hành tinh khác, và về những gì ông đã biết được nhờ giao tiếp với họ. Những kinh nghiệm của ông xác nhận rằng thật sự chúng ta không phải đơn độc trong vũ trụ bao la này, mà đời sống thông minh cũng hiện hữu trên các tinh cầu khác nữa. Dưới đây là các trích đoạn từ buổi phỏng vấn.

    Vấn: Lần đầu tiên ông tiếp xúc với thế giới của đĩa bay UFO là khi nào?

    Ông Dean: Tôi là quân nhân chuyên nghiệp hầu hết cuộc đời của mình. Nhưng, tôi chưa biết gì về cái gọi là sự hiện hữu ngoại tinh này, cho tới năm 1963. Tôi nạp đơn và được chấp thuận vào năm 1963, nhận công tác tại Tổng Hành dinh Lực Lượng Đồng Minh Tối Cao ở Âu Châu; một nơi gọi là SHAPE. Đó là một trong những công tác hứng thú nhất. Khi tôi tới Paris (Pháp) vào mùa hè 1963 thì lập tức giấy phép tối mật của tôi được tăng cấp lên “Tối Mật Vũ Trụ”, là cấp an ninh cao nhất trong khối NATO. Và ngay sau khi được nâng lên cấp tối mật Vũ Trụ, thì tôi được chuyển sang nơi gọi là SHOC, Trung tâm Hoạt động của Tổng Hành dinh Tối cao, và đó là phòng chiến tranh. Khi làm việc trong phòng chiến tranh, tôi biết được một nghiên cứu đang được tiến hành. Nó liên hệ tới đĩa bay UFO. ‎

    Lý do là vì có một số lớn các đĩa tròn kim loại đã bay từ quân khu Khối Warsaw Pact của Liên Xô, từ hướng Đông sang Tây. Và những vật thể này đều tròn, bằng kim loại, hình đĩa, rõ ràng là dưới sự điều khiển thông minh. Chúng bay ngang qua Âu Châu, qua Đức, Pháp, bờ biển phía nam của Anh, rồi quay lên hướng bắc theo Eo biển Anh quốc, và biến mất khỏi ra-đa của NATO thuộc hải phận Biển Na Uy, vào buổi sáng ngày 2 tháng 2 năm 1961. Tất cả hiện tượng này chỉ diễn ra trong vòng 20 phút. Người Xô-viết (Nga) tưởng những vật thể đó thuộc về chúng ta. Còn chúng tôi nghĩ rằng chúng thuộc về Nga. Sau này chúng tôi mới khám phá rằng các vật thể đó không thuộc về ai cả. Và sự khảo cứu này đã được bắt đầu ngay sau hiện tượng đó.

    Ông Dean cũng chia sẻ rằng sau khi đọc một tài liệu mật gọi là “Định Giá: Đánh giá về Khả năng Đe dọa Quân sự đối với Lực lượng Khối NATO ở Âu Châu” đã khởi đầu cuộc hành trình của ông trong vai trò chuyên gia về đĩa bay UFO. Tường trình này, hoàn tất vào năm 1964, đánh giá khả năng nguy hiểm có thể gây ra bởi người ngoại tinh.

    Ông Dean: Đó là mồi lửa khơi dậy niềm lòng hăng say của tôi vào năm 1964. Tôi không thể rời nó nữa; tôi không thể bỏ đi. Kết luận của nghiên cứu đó thật là đơn giản. Dường như không có đe dọa chi hết. Rõ ràng nhân loại trên Địa cầu đã được giám sát bởi nhiều trí tuệ ngoại tinh cao đẳng, ngay từ khi lịch sử nhân loại bắt đầu. Đó là một trong những kết luận. Họ kết luận rằng dường như không có mối đe dọa nào, bởi vì sự xuất hiện liên tục của kỹ thuật vô cùng cao đẳng như vậy chứng tỏ rằng nếu họ có ác tâm hoặc thù nghịch, thì mình đã xong đời từ lâu rồi. Điều đó khởi sự hành trình của tôi, và tôi đã không lùi bước kể từ đó.

    Dựa vào nghiên cứu đó, ước định đó, tôi bắt đầu muốn biết về họ. Họ là ai? Họ từ đâu đến? Tại sao họ đến đây? Tất cả những điều này có ý nghĩa gì? Tại sao họ lại muốn biết về chúng ta? Sau nhiều năm, tôi bắt đầu biết được rằng sự giám sát này không phải là về họ, mà là về chúng ta. Tất cả thật sự là về chúng ta. Chúng ta là ai? Chúng ta là gì? Tại sao chúng ta có mặt nơi đây? Tại sao chúng ta ở đây? Với mục đích gì? Đời sống của mình có ý nghĩa gì? Và chúng ta sẽ đi về đâu? Tương lai như thế nào? Từ đây mình sẽ đi về đâu? Và đó là những gì tôi đã tìm tòi trong suốt 20 năm qua. Tôi đã từng diễn thuyết, công khai, thẳng thắn, về đề tài này. Qua bao năm, tôi đã phát triển được khả năng, và đã có đủ may mắn để gặp gỡ trực diện với một số họ. Tôi đã từng lên phi thuyền của họ. Thậm chí tôi đã được đưa tới một trong những hành tinh nhà của họ. Rõ ràng là tôi đã có một mối quan hệ qua lại mật thiết với trí thông minh không phải con người, từ khi tôi mới 2 tuổi. Cả cuộc đời tôi đã dính dấp với họ một phần nào. Phải mất rất nhiều, nhiều năm, tôi mới bắt đầu ý thức về sự dính dấp của mình. Và mất một thời gian thật lâu, tôi mới có thể loại bỏ được mô hình thế giới cũ kỹ của mình. Tôi đã biết được là có một mục đích. Có một ý nghĩa.

    Vấn: Vậy thì ông rất cần phải chia sẻ. Ông đã từng gặp mặt họ trực tiếp. Họ trông giống như thế nào? Ở trên phi thuyền của họ, ông cảm thấy thế nào? Làm sao ông lên được trên đó? Hành tinh của họ trông ra sao? Tại sao chúng ta ở đây?

    Ông Dean: Nghiên cứu quân sự SHAPE kết luận rằng chúng ta đối phó với bốn nhóm khác nhau, đã lui tới nơi đây. Họ trông giống con người nhưng không phải con người. Nhưng một trong bốn nhóm này, có một nhóm giống y hệt con người, như chúng ta. Họ có thể ngồi cạnh mình trong rạp hát hay tiệm ăn, hay trên máy bay, hoặc trong xe buýt – bất cứ đâu. Họ có thể ở ngay giữa chúng ta, mà mình không hề biết. Trời hỡi trời, họ có thể ở bất cứ nơi đâu. Sau nhiều năm, chúng ta mới biết được là họ có mặt hầu như khắp nơi. Họ sống giữa chúng ta. Khi tôi về hưu năm 1976, chúng tôi đã biết được là tối thiểu có thêm hàng chục nhóm từ các nơi khác nhau.

    Và chúng tôi đã biết được, ngay từ năm 1976, rằng đúng vậy, một số họ đã du hành liên hành tinh. Phải, một số họ đã du hành liên tinh tú. Phải, một số họ đã du hành liên ngân hà. Và trời ơi, điều thật sự làm cho vài người biết chuyện này vào thời đó cảm thấy bối rối, đó là một số người ngoại tinh hình như là đa chiều. Họ xuất hiện và biến mất qua các cổng  từ những chiều không gian khác. Vậy là chúng ta đang có quan hệ với các du khách liên hành tinh, liên tinh tú, liên ngân hà. Nhưng những chúng sinh văn minh hơn, tâm linh cao hơn, dường như là những chúng sinh đến từ các thiên hà khác. Đó là bài học khó nuốt, không chỉ cho quân đội và giới thẩm quyền tình báo của chúng ta, mà ngay cả cho các khoa học gia của mình. Quý vị thấy đó, mình đang nói về một khoa học kỹ thuật vượt xa khoa học của chúng ta hàng ngàn… hàng chục ngàn năm! Tôi nghĩ Arthur Clarke có lần nói rằng những chúng sinh khoa học cao đẳng sẽ xuất hiện trước mắt chúng ta, như thần thông. Đó quả là thần thông đối với nhiều người khác. Nhưng với họ, đó không phải thần thông, mà chỉ là kỹ thuật thôi.

    Họ không phải là du khách. Họ không phải ở đây như khách du lịch, ghé ngang vào ngày cuối tuần hay tương tự vậy. Địa cầu chúng ta đang bị kiểm soát. Và những chúng sinh xuống đây thường xuyên là các chuyên gia, các khảo cổ gia, sử gia, khoa học gia, từ nhóm của họ. Họ ở đây phần lớn thời gian. Đó là một trong những lý do điều này không được tiết lộ sớm, bởi vì đơn giản là chuyện này quá lớn lao.

    Trong số những gì chúng tôi thấy, và những gì tôi đã biết được trước tiên, đó là, Địa cầu xinh đẹp, tuyệt vời này mà tổ tiên chúng ta gọi là Gaia; họ xem Địa cầu này như là một nữ thần và Địa cầu đang sống. Tôi biết được điều này là sự thật. Địa cầu nhỏ nhắn xinh đẹp màu xanh lục này quả thật là đang sống. Nhưng Địa cầu này dường như là một trong những khu vườn bách thú phong phú nhất và phát triển nhất, trong cung phần tư của ngân hà này. Sự sống, thực vật và động vật trên Địa cầu này quả thật vô tận. Đó là lý do Địa cầu là một sản phẩm có giá trị đến thế. Có lẽ có hàng ngàn loài chúng sinh ngoài kia, đang nhìn vào hành tinh nhỏ bé này, khu vườn bách thú này, như là một sản phẩm vô cùng giá trị. Và tôi nói với mọi người rằng: “Quý vị biết không, quý vị là một loài động vật. Có thể khó cho bản ngã của mình chấp nhận rằng mình chỉ là cư dân trong khu vườn bách thú này. Nhưng bây giờ, chúng ta đang nói đến những người quản gia. Họ không phải là khách du lịch. Họ không phải là chủ nhân. Theo từ ngữ mà tôi có được từ họ, thì họ là những quản gia. Họ bảo vệ và trông nom đời sống trên Địa cầu này. Và nhân loại chỉ là một trong số các động vật mà thôi.

    Ông Dean: Nhân loại, toàn thể con người đang trải qua một sự biến đổi siêu việt,  từ một đẳng cấp chủng loại, một giống, sang một giống khác. Nhân loại đang trải qua một hình thức mà tôi gọi là “sự trưởng thành muộn”. Và tôi cũng nêu rõ rằng: “Nếu nhớ được tuổi dậy thì của chính mình, và nhớ được nó đau đớn và khổ sở cỡ nào, thì toàn thể nhân loại đang trải qua sự chuyển tiếp từ thanh niên sang người lớn.” Và may mắn thay, chúng ta có một số bạn tốt ở những thế giới cao đẳng ngoài đó, một số bạn hữu rất tốt, muốn thấy chúng ta thành  công.

    Họ không sở hữu chúng ta. Chúng ta không phải là tài sản, như Charles Fort đã từng nói. Nhưng chúng ta chưa hoàn tất là một loài. Chúng ta đang tiến hóa. Hãy còn là sản phẩm chưa hoàn tất. Và chúng ta có một số bạn tốt ở trên cao, đang cố gắng giúp đỡ chúng ta vượt qua giai đoạn chuyển tiếp này. Đây là thời kỳ khó khăn. Nhưng tôi tin tưởng vào nhân loại. Nhân loại có tương lai. Chúng ta đang trải qua những thời kỳ gay go và khó khăn, nhưng chúng ta sẽ vượt qua. Và lý do mà tôi quyết định đến gặp quý vị chiều hôm nay và để quý vị phỏng vấn, chính là hy vọng có thể nói với giới cử tọa của quý vị, với khán giả, rằng con người thật sự không nên sợ hãi.

    Họ không có gì để sợ cả. Chúng ta sẽ vượt qua và đạt đến một dạng người trưởng thành. Và đây là lúc chúng ta ra ngoài đó và nhận lấy địa vị xứng đáng của mình trong vũ trụ bao la này, tràn đầy đời sống thông minh. Và tôi nói với con người rằng: “Con cháu, chắt chít của quý vị sẽ đi tới các vì tinh tú. Chúng sẽ đi tới đó, và sẽ nhận lấy địa vị xứng đáng của họ.” Con người có quyền ngồi tại những hội nghị vĩ đại đó, những bàn tròn vĩ đại cùng với tất cả các dạng sống thông minh vô tận ngoài đó.

    Vấn: Có phải ông đang nói về Liên đoàn Thiên hà?

    Ông Dean: Thật đúng vậy, ngạc nhiên thay, rất giống một liên đoàn ngân hà vậy. Và tôi sẽ bảo quý vị rằng tổng hành dinh của tổ chức đó thậm chí không ở trong thiên hà này, mà tại một thiên hà khác. Đúng là vũ trụ có vô số đời sống thông minh. Và đúng là một số những giống người cao đẳng hơn đã tập họp lại với nhau và hình thành một tổ chức. Họ thường xuyên hội họp và liên lạc với nhau. Dự án Địa cầu và dự án nhân loại là đứng hàng đầu trong danh sách của họ vào lúc này, vì chúng ta là một loài đang bị rắc rối và khó khăn.

    Và họ thật sự đang làm việc để giúp chúng ta vượt qua giai đoạn chuyển tiếp này. Đa số họ đã trải qua những giai đoạn chuyển tiếp tương tự trong lịch sử cổ xưa của chính họ, từ hàng niên kỷ, thiên niên kỷ trước đây. Một số chúng sinh cao đẳng đó, họ vượt xa chúng ta cả triệu năm, về khoa học, tâm linh, văn hóa, tâm lý và xã hội. Chính tôi đã nhìn thấy, và tôi đã là một phần của nền văn minh đó, và đã được cho thấy nền văn minh đó, và điều đó đã thật sự khiến cho mô hình suy nghĩ hủ lậu của tôi sụp đổ. Tôi đã thấy những gì mà nhân loại cuối cùng có thể trở thành. Và tôi biết rằng với sự trợ giúp và hướng dẫn của rất nhiều người đó, chúng ta sẽ thành công. Nhưng khi đã thấy được nền văn minh đó, rồi trở về lại để sống trong thế giới này, tôi thấy rất đau lòng.

    Vấn: Ngài Thanh Hải Vô Thượng Sư, vị thầy tâm linh của chúng tôi, đã nói về những gì mà ông vừa diễn tả, là họ đã trải qua giai đoạn chuyển tiếp của chính họ, tại những hành tinh khác nhau, và ở những nơi khác nhau. Và, Ngài đã nói về chúng sinh trên Hỏa Tinh, là họ đã bị những khó khăn do hâm nóng toàn cầu, đến mức độ thảm khốc. Và con người không thể sống trên mặt Hỏa Tinh được nữa, và hiện giờ, một nhóm nhỏ những người còn sống sót, họ đang sống dưới lòng đất. Và một trong những điều mà Ngài nói là họ muốn chúng ta biết những gì đã xảy ra cho họ và đừng làm cùng một lỗi lầm. Một trong những điều họ nói, thông điệp của họ là chúng ta cần phải đạo đức, không được giết hại người và loài vật. Vậy ông nghĩ sao về điều này, và ông có biết gì về những chúng sinh trên Hỏa Tinh.

    Ông Dean: À, Ngài thật sự nói đúng, là có đời sống trên Hỏa Tinh. Có một phần còn lại của nền văn minh vĩ đại trên Hỏa Tinh. Hỏa Tinh đã trải qua giai đoạn khủng khiếp, về địa chất và khí tượng. Hỏa Tinh đã gánh chịu nặng nề. Có một số vấn đề, như động đất. Hỏa Tinh mất hầu hết các đại dương, mất hầu hết bầu khí quyển. Và những người sống sót sau tai biến đó, thật sự phải đi xuống lòng đất.

    Và có những thành phố lớn dưới lòng đất trên Hỏa Tinh. Tôi đưa cho quý vị xem một tấm hình được chụp bởi phi thuyền Phobos 2 của Xô-Viết vài năm trước đây, cho thấy thành phố bằng cỡ Chicago (Hoa Kỳ).

    Ông Dean: Đây là một vật thể khổng lồ, đi lên từ bề mặt Hỏa Tinh.

    Vấn: Kích thước cỡ nào?

    Ông Dean: Ồ, khoảng 1 dặm Anh, tối thiểu.

    Khi còn bay trong quỹ đạo đó, Phobos 2 đã chụp một số tấm hình khác.

    Vấn: Ồ đây, cái này.

    Ông Dean: Đó là hình từ Phobos 2, đúng rồi. Đây là thành phố dưới lòng đất trên Hỏa Tinh, bằng cỡ Chicago (Hoa Kỳ), và nó phát ra một lượng sức nóng khổng lồ. Hình chụp bằng tia hồng ngoại. Nhưng quý vị có thể nhìn và thấy đường phố trong thành phố, các khu nhà, đủ thứ, có rất nhiều người sống ở đó, tôi chắc chắn như vậy. Một vài hình khác mà tôi thường trình bày thường xuyên tại những buổi diễn thuyết của tôi, là được chụp bởi Apollo 13, trên đường lên Mặt trăng. Vật thể đó dài tới 5 dặm Anh. Đó là phi thuyền mẹ khổng lồ. Tôi quen biết một khoa học gia về hưu của NASA, ông Norman Bergrun. Ông ấy đã xuất bản quyển sách tựa đề “Sáng Tạo Những Vòng Đai của Thổ Tinh,” trong sách đó, có rất nhiều hình ảnh. Hình này, chụp bởi Voyager I, 1980; hình thể này dài tới 2.000 dặm Anh, đường kính 450 dặm Anh, và cái đó nhân tạo, dưới sự điều khiển thông minh, và nó di chuyển quanh quẩn ngoài đó.

    Vấn: Đây thật sự là vòng đai của Thổ Tinh?

    Ông Dean: Cái này là một trong những vòng đai, một phần thôi.

    Vấn: Chúng ta cần phải làm gì để có thể khiến các anh chị em không gian của mình cảm thấy thoải mái để cho chúng ta, biết rằng họ đang ở đây với ý thức khổng lồ?

    Ông Dean: Họ có một chương trình đang tiến hành. Để tôi nói cho quý vị nghe, một cách thẳng thừng. Họ có thể lộ diện hoàn toàn bất cứ lúc nào họ muốn. Nếu họ muốn đậu một số phi thuyền mẹ, cái dài 5 và 10 dặm Anh phía trên những thành phố lớn ở Hoa Kỳ và bay lượn trên bầu trời Chicago, New York, Philadelphia, San Francisco, và chỉ ngừng ở đó một lúc, thì họ sẽ có thể lộ diện. Cho nên có lẽ họ cũng lo ngại giống như một số quân đội và giới chính quyền của chúng ta. Họ không muốn làm rúng động quần chúng. Con người có thể bị sốc về tâm l‎ý khi họ đối diện với thực tế mà họ chưa được chuẩn bị để chấp nhận, tựa như kinh nghiệm của tôi với họ.

    Ông Dean: Một số máy bay trên bầu trời quý vị là của họ, một số là của chúng ta. Một số tốt nhất là của họ. Chúng ta chưa đạt đến bằng họ. Và một trong những lý do quý vị thấy họ là vì họ muốn cho mình thấy. Họ bay lượn trên Phi Trường O’Hare, Chicago (Hoa Kỳ) vào năm ngoái. Họ làm việc đó một cách nhẹ nhàng và vi tế, không đe dọa, nhưng kiểu như muốn nói: “Này, dưới đó hãy tỉnh dậy đi. Nhìn lên đây, chú ý coi, bạn nghĩ gì về cái này?” Theo thời gian, quý vị sẽ ngày càng thấy nhiều hiện tượng đó hơn. Quý vị sẽ thấy thêm nhiều các vật thể tam giác khổng lồ bay lượn trên các thành phố, cơ quan quân sự, phi trường, và sẽ có nhiều hình ảnh được chụp, rồi con người nhìn lên, con người sẽ nói, “Cái gì… cái gì đây? Có thể là đĩa bay (UFO) chăng?” Họ làm vậy và đã từng làm như vậy từ lâu rồi.

    Họ cố gắng nhẹ nhàng đưa chúng ta tới điểm mà mình có thể chấp nhận sự thật về hiện hữu của họ, mà không bị sốc về tâm lý. Bởi vì họ muốn tránh điều đó, như tôi nói, họ biết chúng ta rõ hơn là chúng ta biết chính mình.

    Vấn: Tôi nghe nói rằng mã di truyền (DNA), có gì đó đặc biệt về con người và rằng chúng ta sẽ phát triển loại gien từ bi. Ông có nghe nói về chuyện đó không, và có phải chúng ta có trách nhiệm phát triển điều đó?

    Ông Dean: Có rất nhiều người trong chúng ta đã phát triển từ bi và tình thương. Đó là điểm cốt yếu, tình thương. Bởi vì chúng ta có Đấng Sáng Tạo mà tình thương là một trong các yếu tố của sáng tạo; là nguồn của sự sống. Nguồn ánh sáng đó cho thấy, không cho gì hết ngoài tình thương. Và khi quý vị ra ngoài đó như tôi đã ra, và tôi đã từng ra ngoài đó bằng thân thể, bằng tâm linh, thì mình học được rằng yếu tố mạnh mẽ nhất, mạnh mẽ vô cùng, trong đời sống thông minh bất tận, là tình thương. Và rất nhiều người đang thực hiện bước tiến đó.

    Vấn:  Trở lại câu hỏi lúc nãy về cảm giác của ông ra sao khi ở trên phi thuyền của họ? Cảm giác của ông như thế nào khi ở trên hành tinh họ? Cảm giác của ông như thế nào khi du hành với những người ngoại tinh đó, đi tới tương lai hoặc tới hệ thống tinh tú khác?

    Ông Dean: Ở ngoài đó, không có cái gì như chúng ta đã từng hiểu, như lên con tàu, bấm nút, quay cái máy cũ kỹ, và rồi xình xịch, cà xịch cà xịch ngoài đó, du hành từ đây tới đó. Không đâu, không phải cách như thế. Đó là lý do rất  khó khăn cho chúng ta chấp nhận họ. Họ không bị giới hạn bởi điều đó. Họ thật sự không đi xình xịch từ đây tới đó. Kỹ thuật của họ cao đến độ họ có thể ở đó từ nơi đây, thật sự như thế đó. Họ cố gắng để giải thích cho tôi biết sự thật là không có cái chết; rằng ngoài kia, không có thời gian. Không có cái như là quá khứ, hiện tại và tương lai. Chỉ có hiện tại vĩnh hằng mà thôi. Và chúng ta dường như, một số khoa học gia và một số kỹ thuật gia của chúng ta, đã biết được đôi chút về điều đó, bởi vì chúng ta đã phát triển 40 năm trước đây, bay vượt vận tốc ánh sáng. Ben Rich thuộc Công ty Lockheed Martin vài năm trước có nói, trước khi ông chết vào năm 1995, rằng chúng ta có thể đem E.T. (người ngoại tinh) về lại nhà của họ. Đó là vào lúc cuốn phim E.T. ra đời.

    Ông Dean: Để kết thúc, tôi xin nói với khán giả của Đài quý vị rằng, mình có khuynh hướng hơi thoái chí và chán nản, nhiều khi hơi sợ hãi, nhưng tôi muốn nói với quý vị từ những gì tôi đã thấy trong quá khứ, hiện tại và tương lai, rằng quý vị rất an toàn, hãy nhớ điều này. Thượng Đế hiện hữu. Không có cái chết, quý vị là những chúng sinh bất tử vĩnh hằng, và quý vị chính là những tia sáng của Đấng Thiêng liêng thuần khiết.

    Và loài người, chủng loại này, có một tương lai. Chúng ta sẽ làm được, chúng ta sẽ vượt qua giai đoạn chuyển tiếp này, sự biến đổi này, sự trưởng thành này, giai đoạn khổ đau này mà mình đang trải qua. Sẽ có một bình minh mới, một ngày mới và một khởi đầu mới. Có một tương lai cho loài người. Và tôi muốn khán giả của quý Đài hãy can đảm, và thương yêu người khác.

    Vấn: Xin cám ơn ông..

    Với tất cả lòng chân thành, xin cảm ơn ông Dean đã chia sẻ kiến thức thâm sâu và trí huệ quý báu của ông với chúng ta. Thời gian, nỗ lực và lòng đại lượng của ông để mang thông điệp quá quan trọng này, về sự hiện hữu của người ngoại tinh cao đẳng văn minh, tới thế giới chúng ta, thì thật là đáng trân quý. Cầu mong ông luôn luôn vui hưởng sức khỏe tốt nhất và luôn thành công trong công việc tương lai của ông.