• 2024年04月24日, 週三

    Thương Yêu Không Ràng Buộc

    Thanh Hải Vô Thượng Sư khai thị,
    Hội thảo trực tuyến với Thanh Hải Vô Thượng Sư
    và nhân viên Đài Truyền Hình Vô Thượng Sư,
    Los Angeles, California, Hoa Kỳ
    Ngày 29 tháng 5, năm Hoàng Kim 11 (2014)
    (Nguyên văn tiếng Anh) Băng hình-1049

    V: Thưa Sư Phụ, tại sao những người phàm như chúng con không thể cùng lúc thương yêu mà không ràng buộc?

    SP: Vì họ chưa nhìn xuyên qua được bức màn che họ.

    V: Ồ, dạ hiểu.

    SP: Họ sinh ra đã như vậy rồi, trừ khi nào họ khai ngộ. Càng khai ngộ, họ càng không chấp nhất vào những gì họ sở hữu hay muốn sở hữu. Họ sinh ra như vậy. Họ bị che mờ. Họ không được phép thấy sự thật bởi vì hệ thống nhân quả, trả vay. Quý vị phải được sinh trở lại để thương kẻ thù của mình, để trả nợ nần lần trước. Cho nên chúng ta không được phép biết đây là kẻ thù của mình. Quý vị yêu một cách mù quáng. Quý vị làm tất cả cho người đó, dù người đó làm quý vị đau lòng, hại quý vị bằng nhiều cách. Quý vị không dứt ra được. Đó là ràng buộc. Từ này không đúng lắm. Đó là nghiệp quả. Thậm chí không phải là ràng buộc mà là nghiệp quả. Tôi có viết ở đây.

    “Lý do con người có tình thương ràng buộc là vì tình thương của nhiều người chưa đạt đến trình độ vô điều kiện. Hơn nữa, đời cô đơn nếu mình không có mục tiêu chân chính, và mình bị ảnh hưởng bởi những ham muốn, quan niệm và từ trường trói buộc trong xã hội. Rồi mình coi đó như của mình, mà không biết nguyên nhân thật sự. Và nếu không cao lắm, mình sẽ không thể thoát khỏi sự trói buộc nhân quả đó.” Ý tôi nói là chưa lên tới đẳng cấp tâm linh cao.

    “Phải có trí huệ cao mới nhận ra tất cả đều là trói buộc nhân quả. Nếu ngộ ra điều này, ý nói là thật sự, thật sự nhận biết, thật sự hiểu rõ ràng như vậy, thì quý vị sẽ thương mà không ràng buộc. Biết rằng người bạn đời hay người trong gia đình mình có thể chỉ là do nghiệp chướng trả vay là một chuyện. Nhưng thật sự ngộ ra điều đó, thấy rõ ràng trong đầu như vậy, lại là chuyện khác, (V: Dạ đúng, Sư Phụ.) vấn đề khác. Người tu hành nào cũng phải mất thời gian mới biết được điều này. Không dễ, nhưng có thể làm được. Một khi nhận ra rồi thì quý vị tự do. Quý vị vẫn ở với gia đình hay không ở với gia đình. Quý vị vẫn ở với chó, mèo, chim. Nhưng quý vị thương họ mà không ràng buộc. Tôi biết vậy thôi, chứ không thể giúp quý vị ngộ ra điều đó.”